Trọng sinh chi cường thế trở về . visibility 684218 star 803 77. Tao ngộ người yêu vứt bỏ sau khi, Hạ Thiên Tịch tự sát mà chết. Trọng sinh, sủng nịch, bàn tay vàng, tùy thân không gian, Cơ Giáp ===== PS người đăng: thiếu phiên ngoại 14, hoan nghênh bổ sung
Trọng Hiếu, Ali Hoàng Dương, AK49 "sốc nhiệt" trước hàng nghìn khán giả đã có mặt tại buổi rehearsal của Dalat Best Dance Crew 2022 - Hoa Sen Home Cup. Chương trình đã được huy động đông đảo các chiến sĩ công an, cảnh sát giao thông, cảnh sát PCCC và đội ngũ y tế luôn
Ngôn tình - Trọng sinh chi Vương gia thê quản nghiêm Tác giả + 더 읽기. Source: pt-br.facebook.com. Date Published: 8/1/2022. View: 5292. Trọng sinh chi vương gia thê quản nghiêm - part 1 - Wattpad. Read part 1 from the story Trọng sinh chi vương gia thê quản nghiêm by Yu_Rin with 4512 reads. danmei.
959. 702 8 I _I Nguyễn Duy Chính V 308 TH VIỆT-THANH CHIẾN DỊCH N G U Y ỄN D U Y C H ÍN H. VIỆT-THANH CHIẾN DỊCH. Nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ Thành phố Hó Chí Minh - 2016 CHỮ VIẾT TẮT. BAVH Bulletin des Amis du Vieux Hué. BEFEO Bulletin de l'École Française d'E xtrêm e-O rient
Sáng nay ngày 7/7, kỳ thi tốt nghiệp THPT 2021 chính thức diễn ra trên khắp cả nước. Theo thông báo trước đó của Bộ GD-ĐT, kỳ thi năm nay sẽ chia ra làm 2 đợt nhằm giữ an toàn cho các thí sinh giữa lúc dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp. Một số cụm thi tại TP.HCM sáng
. Hello mọi người, lâu lắm rồi mình mới quay lại! Lí do thì đơn giản thôi, mình không có hứng đọc truyện, xong học hành ăn chơi nhảy múa nữa nên giờ mới ngoi lên! Nói thực thì giờ không phải lúc thích hợp để ngoi lên vì 9/5 này mình thi tốt nghiệp môn đầu tiên ở trường. Mình học trường quốc tế nên lịch trình nó khác trường công. Dạo này mình cuồng phim ảnh hơn nên là thời gian không dành cho đam mỹ nữa. Mình xem cũng không nhiều lắm vì để dành cho sau thi khi xong. Đặc biệt là mình không hề xem cái phim thái lan cẩu huyết đang nổi hay cái phim hàn sến súa đâu nhé, mình toàn xem phim Mỹ thui ❤ Mình nhiệt liệt đề cử mọi người nhảy hố phim QUANTICO. Nếu ai cũng theo dõi HOW TO GET AWAY WITH MURDER như mình thì sẽ nhận ra ngay cách kể truyện của 2 phim giống nhau, diễn biến nhanh, nhiều nút thắt và plot twist. Tuy nhiên QUANTICO khung cảnh sáng sủa và hiện đại hơn, gay cấn thì không thua gì nhau đâu nhé! Ai xem phim này thì cùng thảo luận với mình nha ❤ Dạo này cuộc sống mình khá là yên ổn, trừ việc sắp thi ra thì mình đều rất vui vẻ. Mình trước mê tập yoga giờ thì mê cả weight lifting nữa hihi. Bây giờ thì cùng đọc review của mình về tác phẩm đam mỹ này nhé. Trọng Sinh Chi Nịch Sát Tác giả Mijia 81 chương Thể loại thụ trọng sinh, huynh đệ, giới giải trí, siêu sủng, chủ thụ, chậm nhiệt, hiện đại, hào môn thế gia, ngạo kiều thụ x thâm trầm phúc hắc bá đạo công Edit Hạ Nguyệt – Hạ Nhật Nhi Beta Ngạo Nói chung là truyện bình thường, không có gì xuất sắc, không có chi tiết nào để lại ấn tượng sâu, giọng văn teen teen, thụ hơi hướng tiểu bạch. Mình đang thèm trọng sinh kinh khủng =.= vừa đọc lại Đương Niên Ly Tao xong. Nhảy từ 1 tác phẩm hay sang 1 tác phẩm thường thường đúng là sai lầm. Truyện này motip đơn giản, đời trước cậu em bị lão anh chiều phát hư, thành dân chơi hư hỏng, không tranh giành được tài sản. Tai nạn ô tô. Chết. Trọng sinh về hồi tiểu học. Làm lại cuộc đời, quyết tâm thay đổi ông anh trai. Thực ra đây là lần đầu tiên mình đọc kiểu truyện “nịch sát” nghĩa là dùng sủng nịch để giết chết 1 người v Nếu không phải nhân vật thụ cứ kiểu tiểu bạch nửa mùa, văn phong teen teen tửng không ra tửng, deep deep không ra deep thì chắc mình cũng thích. Hoặc có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi kì thi nên là cách mình tiếp thu câu chuyện nó cũng thay đổi. Ý kiến cá nhân của mình là truyện này giải trí, đọc cũng được, không đọc càng tốt = Edit tốt, thỉnh thoảng vẫn còn nhiều từ hán việt ví dụ như mụ mụ vẫn chưa được chỉnh sửa thì còn lại mình thấy ổn. Cảm ơn bạn Hạ Nguyệt – Hạ Nhật Nhi đã edit > Mình không thích tính cách của cả hai nhân vật, nói thẳng thì không thích bất kì ai cả. Mình chỉ cảm thấy tích cách không được phác hoạ rõ ràng lắm =.= Thụ hơi ngu, mà mình ghét nhất là người ngu = Công thì thâm trầm, ổn, nhưng mà mình thấy siêu sủng quá, hơi ngấy =.= Văn phong chậm nhiệt, trải từ bé con tiểu học đến đàn ông trưởng thành. Năng lực tiếp thu tình yêu loạn luân của bạn thụ quá siêu =.= hay phải nói bạn ý max vô tư ý ạ. Mấy nhân vật phụ tính cách ổn, mỗi tội đến cuối truyện ngoài bà mẹ thì không ai nhìn ra tình cảm của 2 anh em. Quá vô lý và vớ vẩn = ít nhất bạn thân cũng nên nhìn ra 1 cách rõ ràng chứ =.= Bà mẹ thì năng lực tiếp thu quá nhanh = hồi trước thì căm ghét bạn công quá, xong rồi quay ngoắt sang ok mối quan hệ “bất luân chi luyến” luôn Review ngắn ngủn, mọi người thông cảm, mình lười quá haha ..
Ai cũng biết, Tưởng Trạch Hàm đối với em trai Tưởng Trạch Thần của mình tựa hồ có sủng nịch cùng kiên trì không giới hạn, anh là một anh trai hoàn mỹ nhất — nhưng mà, thứ gì càng hoàn mỹ thì càng có thể là thứ giả tạo vụng về nhất. Cha Tưởng chết bất ngờ, người phụ nữ vẫn cho rằng chỉ cần buộc chặt được ông chồng của mình là có thể ngồi vững ở Tưởng gia rốt cuộc cũng biết tầm nhìn của mình thiển cận cỡ nào, chỉ tiếc tới khi bà kịp phản ứng lại thì Tưởng Trạch Hàm đã thuận lý thành chương mà kế thừa sự nghiệp, một cơ hội cũng không cho người mẹ kế cùng đứa em trai còn ngây thơ lật ngược thế từ dần dần, ngay cả Tưởng Trạch Thần là tên ngốc đến mức chẳng có đầu óc cũng nhìn ra được, cậu cùng Tưởng Trạch Hàm tuyệt đối không phải đối thủ của nhau, muốn cậu cùng Tưởng Trạch Hàm đấu, thì cho dù là nhét cậu vào bụng mẹ thêm lần nữa rồi sống lại cũng chẳng có phần thắng. Thậm chí, mà ngay cả Tưởng Trạch Thần cũng đã không rõ ràng lắm, anh trai của mình rốt cuộc là thật tình sủng ái mình, hay là như mẹ cậu đã nói, vì không để người ta lên án mà anh vẫn luôn luôn dùng sự sủng nịch để giết chết cậu, diệt trừ một hậu hoạn là cậu bị tai nạn giao thông chết đi, may mắn được trọng sinh về thời điểm học trung học. Đối với cậu, đây là một sự giải thoát hay là sự bắt đầu cam go đây?
Tác giả Lý Tùng Nho Thể loại Hệ liệt với Thù Đồ» – hào môn ân oán, trọng sinh, 1×1, HE. Edit Cáo – Beta Rồng Tình trạng edit Hoàn Con cháu thế gia Hạ Trạch bị người hãm hại, vô tình chết trong một đêm mưa. Trong trạng thái linh hồn, Hạ Trạch trở về căn nhà mình ở lúc còn sống, chính mắt nhìn thấy người yêu vì cái chết của cậu mà cực kì bi thương, mất hết hi vọng. Trọng sinh lại một đời, Hạ Trạch trở nên thờ ơ lạnh nhạt. Phụ thân bội tình bạc nghĩa, mẹ kế khẩu phật tâm xà, anh trai che dấu bí mật, bà nội cay nghiệt bảo thủ, họ hàng đầy suy tính… Cuộc sống đời trước cậu luôn nghĩ là bình thường an ổn thế nhưng lại che dấu nhiều thứ xấu xí tàn ác như vậy. Lúc này đây, Hạ Trạch đã hoàn toàn nhìn thấu, không bao giờ giẫm lên vết xe đổ kia nữa! Mình đã hứa là không đọc thêm truyện mới để đọc lại cái list kia rồi ri vêu cho mọi người mà không kiềm chế được ╯△╰ Thôi không sao có riview mới là được rồi ha Truyện có một văn án rất cẩu huyết, đại khái là sóng gió gia tộc = Một người cha vô tâm, mẹ kế khẩu xà tâm phật, cô dì chú bác ông bà ngoại ai cũng có bí mật đen tối. Tuy có nhiều tình tiết nhưng cốt truyện được khai thác rất khá. Các bí mật được mở từ từ, hợp lý nên không có cảm giác bị tạt một xô máu chó vào mặt = [Mình nhớ hồi xưa đọc mấy truyện diễn biến nhanh x10 mà bơi trong biển máu…Không HOLD được loại mẹ kế vừa sảy thai, cha ruột đã bị phát hiện buôn ma túy, dẫn đến bà nội suy tim lỡ may nói ra bí mật gia tộc, xong cô dì chú bác bị cảnh sát gông cổ…] Mở đầu truyện rất hay, đọc thấy mà thấy ấm hết cả lòng một lúc ngắn ngủi thôi…°ー°〃 May không có tình tiết tra công tra thụ gì tại đời bạn thụ đã quả bấp bênh rồi, may sao được một tình cảm rất chân thành. Cốt truyện mở ra với cảnh anh công về nhà nấu cơm, ăn xong thì ngồi làm việc trong khi bạn thụ ngồi nhìn. Bạn thụ có đưa tay chọc anh mấy lần mà anh không phản ứng; đọc đến đây mình đã thấy có điều không ổn rồi = Tác giả viết rất khéo, vì hai người sống lâu năm với nhau nên lời nói, hoạt động ăn khắp cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Khớp đến mức em thụ chết rồi, anh công độc thoại mà vẫn trò chuyện rất ô kê với linh cữu= Mãi đến tận lúc anh công bị bạn thân cho mấy đấm mới chịu chấp nhận cái chết của em thụ, và em thụ đang lơ lửng cũng mới nhận ra là mình đã toi rồi hahahahaha Ôi đấy thế là hết một giấc mộng ngang quá = Em thụ trọng sinh lại hồi 17,18 tuổi? So với các bạn bàn tay vàng, trí thông minh 500 IQ thì em thụ này chết trong oan ức, sống lại cũng rất mờ mịt. Mình đọc thấy thực tế và dễ chịu hơn hẳn các bạn thụ biết tuốt vì mình được đi cùng em thụ lật lại từng vụ án, khám phá từng bí mật. Đương nhiên tác giả sẽ tiết lộ cho độc giả nhiều hơn rồi, nhưng nhìn người có tội chột dạ bay như ruồi, rồi trốn thế nào cũng không thoát rất thỏa mãn ง ˙˙ว Em thụ trong này tính cách rất ổn. Mạnh mẽ, chín chắn, không hận đời nổi loạn hay tỏ vẻ biết hết các thứ = Có lần em còn ôm đầu tự kỷ vì sao mình không thông minh như các đồng nghiệp trọng sinh khác *´∇`* Trêu em thế thôi chứ với một người được nuôi dưỡng trong ngôi nhà đầy chướng khí và lớn lên trong biết bao bí mất hăc ám thì em trường thành được như này cũng là rất tốt rồi. Công dân tốt, không thu mua đường dây xã hội đen trả thù đời mà lặng lẽ thuê thám tử tư tìm hiểu. Cũng may em đã vượt quả sinh tử một lần nên không bị sốc; vậy nên nhìn em đau lòng đến chết lặng mới thấy chân thật và thương *`н´* Em thụ chỉ chính thức trở mặt một, hai lần thôi, nhưng lần nào cũng rất thấm = Không phô trương như vài truyện kiểu lột trần người ta rồi treo lên cột cờ, nhưng em đánh toàn chỗ hiểm. Nhà nội em giữ nhất là sĩ diện thì em mang một thúng tro trét lên mặt cô dì chú bác. Không ác, nhưng mà cay ԅ ˘˘ ԅ Chắc vì đời trước bị sát hại lúc còn trẻ tuổi nên đời này em lại làm học sinh cũng không gượng ép lắm. Nhìn em bò ra bàn với bài tập toán tuyển chọn của anh công mà mình đồng cảm ghê = Cũng nhờ thế mà bộ truyện có thêm màu sắc và đỡ thâm trầm đi hẳn. Anh công trong này dạng thâm tình dịu dàng, mãi đến tận phiên ngoại mới có tí thú tính. Đúng kiểu mô típ anh họ đông lòng trắc ẩn rồi dần yêu thương đứa em nhà ngoại / nội mới nổi gần đây = Đương nhiên có đoạn anh vật vã với lương tâm vì đem lòng yêu em họ còn chưa thành niên những cũng sắp?, ngây thơ ?, chưa trải đời ? của mình. Truyện có nhắc đến đời trước vì áy náy mà anh cưng em như dưỡng hoa trong nhà kính, may mà đời này em tự biết phấn đấu để đứng ngang hàng với anh ヾ´。••。`ノ Anh rất thâm tình không phải kiểu cứ nhìn em là ánh mắt dìm chết toàn dân như mô típ “tổng tài động tâm” đâu mà là kiểu chăm sóc em ăn, lo cho em học. Nghe cứ sai sai nhưng mà tình nhân dạy nhau toán cũng là tình thú đó = Trong truyện cũng có rất nhiều cặp nhân vật phụ thú vị. Có bạn Trầm Hi cũng là trọng sinh, nhưng may mắn thay tác giả cũng không hóa vàng tay bạn ý. Đời này bạn không phải vào tù oan và cưới được anh họ mình thôi *・・ノ Mình đã bảo anh họ luyến năm nay là mốt mà lị = Có cặp đôi trung khuyển nhà giàu công và hơi nữ vương thực ra là lý trí diễn viên thụ. Đôi này đến tận phiên ngoại mới kết một chút trái, âu cũng là bạn nữ vương hơi say chút = Các bậc trường bối trong này trừ nhà nội em thụ – đám người bị chụp sẵn mũ đen rồi – thì các loại bố của các anh họ và công tử đại khái là dàn công đều khá thỏa hiệp. Nhìn anh công bị bố lườm nguýt rồi đấm cho mấy phát vui lắm = Không phải kiểu “Nghịch tử người làm ô danh gia tộc” đâu mà là “Em họ con còn chưa trải đời sao con đã dám vấy bẩn??”. Về sau bác này còn xuôi xuôi vì nghĩ “Phù sa không chảy ruộng ngoài, thôi coi như con mình cưới hay gả đều vẫn chung một nhà với nhau” thì anh em họ mà = Nhà edit cũng chắc tay lắm, đọc không thấy sạn. Đại khái là trạch đấu vừa phải, tình yêu ấm áp, trường bối đa dạng – Đề cử ! ๑•̀ㅂ•́و✧
Thể loại Bất luân chi luyến, trọng sinh, thanh mai trúc mã, giới giải tríEdit Hạ Nguyệt – Hạ Nhật NhiBeta NgạoYêu nhiều quá cũng sẽ đem người nịch bạn hận người nào, hãy đem hắn sủng đến tận trời khiến hắn trở thành kẻ không biết sợ cái gì. Đến lúc đó bạn liền đứng một bên cười nhìn hắn tự hủy diệt bản thân một người cũng như vậy, sủng ái hắn, bẻ gẫy đôi cánh của hắn khiến hắn không thể nào rời khỏi là một câu chuyện về một cậu em trai ngốc nghếch bôi cụ xui xẻo được trọng đời trước, cậu bị anh trai mình dùng sủng ái giết chết, bị hủy cả đời .Cả đời này, cậu không ngừng cố gắng anh dũng chống lại, cuối cùng lần thứ hai bị anh hai của mình dùng sủng ái trói chặt, trói buộc cả đời.
Vài ngày sau, Tưởng Trạch Hàm cũng hoàn thành cuộc thi cuối kỳ, bắt đầu nghỉ, mà sự kiện lớn nhất trong kỳ nghỉ đông, đó là Tết nguyên là lần thứ bảy Tưởng Trạch Thần cùng trải qua Tết nguyên đán với Tưởng Trạch Hàm sau khi cậu trọng sinh, hai anh em sớm đã quen với việc tết nhất cũng chẳng có gì đặc biệt, có đôi khi sẽ cùng đi ra ngoài du lịch, vui vui vẻ vẻ mà chơi một hồi để hòa tan cảm giác cô tịch khi năm mới bắt đầu.—— Lúc ban đầu, đây là đề nghị của Tưởng Trạch Hàm, Tưởng Trạch Thần từ chối cho ý kiến, sau đó Tưởng Trạch Thần cũng từ từ cảm thấy được việc đi ra ngoài du lịch khi tất cả mọi người đều đang đón tết cũng là một chuyện không tồi chút nào, sau này cũng từ từ hình thành thói quen. Tuy rằng mấy ngày Tết thời tiết cũng có điểm giá rét, nhưng khu du lịch lúc ấy lại trống trống vắng vắng, hoàn toàn không còn cảnh trí’ người người chen chúc nhau như trong kỳ hoàng kim’, có thể tùy ý giống như là mình đã bao hết mọi thứ xung quanh, cũng là một loại cảm giác khác năm nay, hai anh em như cũ chuẩn bị đi ra ngoài ngoài du lịch, kết quả không nghĩ tới vừa mới đặt phòng xong xuôi đã bị cú điện thoại đột ngột của vợ chồng Tưởng gia làm hỏng.“Tiểu Thần, ba ba nói tết năm nay sẽ trở về.” Cúp điện thoại, Tưởng Trạch Hàm quay đầu nhìn về phía Tưởng Trạch Thần đang tựa trên ghế sa lông, giọng nói thực bình thản, nhìn không ra hỉ Trạch Thần sửng sốt một chút, hai mắt mở lớn, lập tức đem sách du lịch cầm trong tay ném ra ngoài, ôm đầu ở trên ghế sa lông lăn hai vòng, ai thán, “Thật không thú vị!”Tưởng Trạch Hàm nhất thời vui vẻ, nhìn em trai có bộ dáng kia rõ ràng là ghét bỏ cha mẹ tới làm xáo trộn, một chút rối rắm mới vừa rồi sau khi nhận được điện thoại của anh cũng lập tức tan thành mây khói. Đi qua ngồi xuống trên ghế sa lông, Tưởng Trạch Hàm liền đem Tưởng Trạch Thần thuận tay kéo lại gần, xoa xoa làm cái đầu tóc đen vốn cũng không hề gọn gàng kia càng thêm rối tung.“Tết năm nay đại khái sẽ theo trình tự bình thường, Tiểu Thần có thích hay không?” Mỉm cười dịu dàng hỏi, Tưởng Trạch Hàm thả lỏng thân thể tựa vào trên ghế, ánh mắt có vài phần mờ mịt.“…Không có gì thích hay không thích cả.” Tưởng Trạch Thần nghiêng đầu nghĩ nghĩ, hơi hơi nhíu mày, “Em nghe Lý Thiệu Minh kể những chuyện mà gia đình cần làm trong lễ tết, đơn giản chính là người một nhà vui chơi giải trí, vừa xem TV vừa tâm sự, sau đó đi chúc tết người thân, đám nhóc con của thân thích còn thực đáng ghét… Nghe liền nhàm chán muốn chết! Em cảm thấy đại khái là em cũng sẽ chẳng thích đi tới đâu cả.”“Ừ, anh cũng vậy.” Tưởng Trạch Hàm gật gật đầu, tuy rằng cười, nhưng ngữ khí cùng ánh mắt đều có chút hờ hững, đại khái vẫn là không yên lòng, “Tuy rằng đối với những người đó tùy tiện có lệ thì tốt rồi, nhưng Tiểu Thần cũng không nên biểu hiện quá rõ ràng, nếu thích hợp thì nên nhiệt tình một chút, dù sao đây cũng là lần đầu tiên ba ba dẫn em đi chúc tết sau khi em lớn mà…” Lời dặn dò bỗng đình chỉ, Tưởng Trạch Hàm biểu tình cương cứng một chút, lập tức rất nhanh khôi phục bình thường, cười nói, “Quên đi, tùy Tiểu Thần muốn làm như thế nào cũng được, vô luận như thế nào thì anh hai cũng sẽ không để Tiểu Thần chịu ủy khuất đâu.”“Yeah! Em chỉ biết anh hai hiểu em nhất!” Tưởng Trạch Thần không chút do dự gật đầu, cười tươi như hoa, trong ánh mắt là đơn thuần nhu hòa — lựa chọn như không hiểu chuyện gì cả, nên cậu đã sớm quen tựa như đấy là bản năng Trạch Hàm kéo kéo khóe miệng, đem cái đầu đang ngước lên của em trai dúi vào cạnh cổ mình, để né tránh ánh mắt cơ hồ sắp đâm bị thương khi biết được ngày về của vợ chồng Tưởng gia, cả nhà liền trở nên bận rộn, đồ tết nhiều vô kể được đủ mọi loại người lấy đủ mọi danh nghĩa đưa tới, Tưởng gia cũng được trang trí lại hoàn toàn, tràn ngập không khí tết âm lịch. Có điều, anh em Tưởng gia lại vẫn bình tĩnh như cũ, ngay cả tiến độ cuộc sống cũng đều không có thay đổi, thậm chí trong câu chuyện tán gẫu thường ngày cũng rất ít đề cập tới hai người sắp về, tựa hồ Tưởng gia sắp nghênh đón không phải là chính chủ của nó, mà là hai vị khách quý bình thường mà Trạch Thần không biết trong lòng Tưởng Trạch Hàm đối với việc vợ chồng Tưởng gia trở về đón tết có cảm giác gì, ít nhất trong lòng cậu cũng không hề bình tĩnh như cậu đang thể hiện ra bên ngoài — đó dù sao vẫn là cha mẹ cậu Trạch Thần đối với cha của mình cũng không quá để ý, có lẽ người đàn ông này ở khi cậu còn bé từng chú ý tới cậu, nhưng mà đời trước vì cậu ương ngạnh nơi nơi gây rối cùng với Tưởng Trạch Hàm quá ưu tú được nhiều người chú ý, cha Tưởng khó có thể phân lực chú ý ra, cho nên đều đặt tất cả vào trên người Tưởng Trạch Hàm – người thừa kế tốt nhất. Tưởng Trạch Thần cảm thấy, cha Tưởng đại khái cũng cảm thấy chính mình thực có lỗi với mẹ của Tưởng Trạch Hàm, cho nên đem phần hối lỗi này đặt ở trên người đứa con lớn, trừ bỏ yêu cầu nghiêm khắc về học tập thì ông là ngàn y trăm thuận, chỉ tiếc Tưởng Trạch Hàm cũng cự tuyệt không yêu cầu hay đòi hỏi từ ông quá trí nhớ của Tưởng Trạch Thần, cha Tưởng cùng Tưởng Trạch Hàm mỗi lần bắt đầu tranh chấp tám chín phần mười đều là bởi vì Tưởng Trạch Hàm che chở cậu em trai không chịu thua kém là cậu đây, có điều, sau mỗi lần tranh chấp đều là cha Tưởng phải thoái nhượng, Tưởng Trạch Hàm hầu như lấy được toàn thắng, mà Tưởng Trạch Thần được anh bảo hộ ở phía sau đương nhiên cũng lông tóc vô mắt người bên ngoài, Tưởng gia quan hệ vẫn luôn là hòa hợp, cha Tưởng cùng Tưởng Trạch Hàm cha từ con hiếu, Tưởng Trạch Hàm cùng Tưởng Trạch Thần… Được rồi, giữa bọn họ đại khái chính là Huynh hữu’, mà không tính là Đệ cung’…Thời điểm cuộc đời cậu xuống dốc, Tưởng Trạch Thần từng hoài nghi rằng có phải cha Tưởng cũng hiểu được dụng ý khi Tưởng Trạch Hàm cưng chiều dung túng cậu hay không, có phải cha Tưởng ngay lúc ban đầu đã quyết định buông bỏ cậu, nên mới tiếng sấm to tiếng mưa nhỏ mà tùy ý Tưởng Trạch Hàm che chở cậu — có điều những chuyện này nào còn ý nghĩa gì nữa, không phải Trạch Thần cảm thấy, so sánh cách đối xử của cha Tưởng với Tưởng Trạch Hàm và của cha Tưởng với cậu thì cái trước đã hơn cái sau rất xa, chỉ tiếc cho dù cha Tưởng vẫn mưu cầu bù lại, lại không biết phương thức đền bù của mình không đúng — Tưởng Trạch Hàm muốn chính là có người nhà làm bạn với mình, mà không phải là giàu có về vật chất, dung túng về cuộc sống — mà tâm đã lạnh thì nào dễ dàng khôi phục lại lần nữa, đặc biệt là người mặt ngoài nhu hòa trong lòng lại vô cùng bướng bỉnh như Tưởng Trạch Hàm. Lấy hiểu biết của Tưởng Trạch Thần với anh trai mình, một khi anh đã thất vọng, đã vứt bỏ thì sẽ không bao giờ nhặt lên nữa.—— Bởi vì tâm lạnh, cho nên sẽ không chờ đợi, bởi vì vứt bỏ cho nên sẽ không nhớ mong. Tưởng Trạch Hàm cho tới bây giờ đều biểu hiện là người nghe lời hiểu chuyện, cho tới bây giờ cũng không từng biểu hiện ra hành vi oán hận cha Tưởng dù là qua lời nói hay hành động, vì thế cha Tưởng liền cho là mình thành công mà sắm vai một vị cha hiền, một chút cũng không hề biết rằng trong mắt con trai mình, ông đã chẳng còn là gì cả.—— Kỳ thực, có đôi khi suy nghĩ một chút, sinh ra đứa con trai lãnh huyết vô tình lại tinh thông tính kế như Tưởng Trạch Hàm, đại khái cũng là một loại trừng phạt với cha Tưởng đi? May mà đời trước cha Tưởng mất sớm, bằng không lấy thủ đoạn của Tưởng Trạch Hàm, có lẽ ở khi cha Tưởng tầm bốn mươi năm mươi tuổi sẽ bị chính con của mình đoạt hết quyền lực, tới lúc đó, sớm thành thói quen hô phong hoán vũ tung hoành thương trường, cha Tưởng còn không biết cảnh đêm thê lương như thế nào đâu!Về phần mẹ của cậu, Tưởng Trạch Thần cũng không thể lãnh đạm đối đãi như với một người xa lạ giống cha Tưởng phu nhân mặc dù có dã tâm, nhưng lại không phải người phụ nữ thông minh, bằng không bà cũng sẽ không một lòng nhào vào trên người ông chồng thích trêu hoa ghẹo nguyệt của mình, để rồi không bồi dưỡng đứa con trai duy nhất, chặt đứt đường lui cho chính mình. Vì như thế, một khi bị cha Tưởng bỏ mặc, bà sẽ không còn bất cứ thứ gì để có thể xoay người, chỉ có thể tùy người xâm lược — đại khái, Tưởng phu nhân chưa từng nghĩ tới rằng ông chồng đang khỏe mạnh ngời ngời của mình sẽ đột nhiên chết đi như thế…Tưởng Trạch Thần không hận mẹ, cũng không ghét bà, tuy rằng vì bà ánh mắt thiển cận ham vinh hoa phú quý nên đã đẩy cậu tới vực sâu, nhưng dù sao bà đối xử với cậu cũng coi như thật tình, mà trong thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, người cũng cậu tiến tiến lui lui cũng chỉ có mình bà — cho dù đó là bởi vì bọn họ bị trói trên cùng một chiếc thuyền, muốn tách ra cũng là không cách nào làm được. Tưởng Trạch Thần vẫn nguyện ý tin tưởng rằng mẹ là thật tâm vì cậu, cho dù trong đó còn trộn lẫn những mưu toan cá nhân, nhưng vẫn là thật lòng với cậu, bằng không, đời trước khi cậu còn sống cũng là vô cùng hỏng bét…Trong cuộc đời mỗi người, có dã tâm cũng không phải là sai, muốn tranh cũng không có cái gì không đúng, nếu có cơ hội, mọi người đều hy vọng đi đến nơi cao, cho dù là nhị thế tổ ăn tàn phá hại như Tưởng Trạch Thần cũng đồng dạng. Chỉ tiếc mẹ con bọn họ không tự nhìn rõ được phân lượng của mình, không học được một vừa hai trước, Tưởng Trạch Thần bị mẹ mình xúi bẩy đi tranh đi đoạt đến nỗi bỏ mình, mà kết cục của Tưởng phu nhân đại khái chính là được một khoản phí phụng dưỡng, sau đó bị Tưởng Trạch Hàm quyển cấm, an an tĩnh tĩnh mà dưỡng lão — dù sao Tưởng Trạch Hàm là kẻ cực có bản lĩnh mặt ngoài, anh sẽ không nguyện ý để cho mọi người biết rằng mình không dung nổi mẹ kế, ngược lại nhất định sẽ lấy ơn báo oán’ mà sắp xếp thỏa đáng cho bà, cho nên Tưởng Trạch Thần cũng không lo lắng, chỉ cần mẹ của cậu học được cách an phận, nửa đời sau cũng sẽ không sống quá khổ phần đời này… Tưởng Trạch Thần không xác định được người mẹ từng nhận được cuộc sống vinh sủng dưới cái mác Tưởng phu nhân’ có nguyện ý đi theo đứa con trai không thích tranh đoạt này bon chen trong giới giải trí, sống cuộc sống bình an từng ngày hay không — cậu không có cách nào để bà được mẹ quý nhờ con’, mà danh hiệu Tưởng phu nhân’ cũng sẽ rơi vào tay chị dâu của cậu, trên đầu vợ của Tưởng Trạch Hàm, sẽ cùng bà chẳng còn liên quan gì nghĩ tới bản thân mình đại khái ngay sau khi cha Tưởng qua đời bị mẹ ở bên tai độc hại một hồi — có lẽ nếu cậu cự tuyệt, đại khái sẽ bị độc hại nhiều năm — đầu Tưởng Trạch Thần đều có chút lớn, có điều may mắn chuyện đó còn ở bốn năm sau…Vợ chồng Tưởng gia trở lại B thị vào rạng sáng ngày 30, anh em Tưởng gia đương nhiên phải ra sân bay đón bọn Tưởng Trạch Hàm sóng vai ngồi ở ghế phía sau, Tưởng Trạch Thần nhìn anh trai mặt không đổi sắc chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, đại khái cũng đoán được anh giờ này cũng suy nghĩ giống như mình ngày thường, trong đầu ngàn hồi trăm chuyển đều vì một cái gọi là Cha mẹ’, không khỏi có chút đồng cảm, nhịn không được đưa tay, móc lấy cái ngón út của Tưởng Trạch Hàm đặt trên ghế Trạch Hàm hoàn hồn, thấy em trai đang nhìn mình, trong đôi mắt cũng đồng dạng chứa đầy phức tạp. Nhoẻn miệng cười, đưa tay ôm Tưởng Trạch Thần, làm cho cậu tựa vào vai mình, hai anh em dựa sát vào nhau, rõ ràng là ở trên đường nghênh đón cha mẹ, trên đường đi tới cảnh một nhà đoàn viên, lại mờ hồ như bị vứt bỏ, chỉ có thể hấp thu nhiệt độ cơ thể lẫn nhau mới đủ sức vượt qua mùa đông lạnh lẽo bay B thị, Tưởng Trạch Thần đã đi tới không biết bao nhiêu lần, có thể nói là ngựa quen đường cũ. Vừa dừng xe anh em Tưởng gia đã được thư ký của cha Tưởng dẫn tới cửa hải quan thích hợp để đón người, một bên nhàm chán mà nhìn màn ảnh xem chuyến bay số mấy đã hạ cánh, một bên yên lặng đợi thân ảnh vợ chồng Tưởng gia đi ra từ cửa hải Trạch Hàm cùng Tưởng Trạch Thần đều không chủ động mở miệng nói chuyện, ngược lại là vị thư ký kia cứ luôn luôn tạo bầu không khí sôi nổi để nhằm trò chuyện với bọn họ, có điều sau đó lại có mấy vị quản lý nhân viên ở công ty chủ quản của cha Tưởng tới nghênh đón, thư ký tính tình khôn khéo biết đưa đẩy cũng phát giác hai vị thiếu gia không có tâm tư nói chuyện, nên dời đi mục tiêu. Mấy người trưởng thành xung quanh nói nói cười cười, đối cha Tưởng miệng đầy tán dương, mà anh em Tưởng gia lại vẫn như cũ trầm mặc, chẳng qua tay họ vẫn đan ngón vào nhau, từ trên xe mãi cho đến cửa hải quan đều không có buông trên màn ảnh rốt cuộc cũng hiển thị số máy bay mà hai vợ chồng Tưởng gia đi, Tưởng Trạch Thần rõ ràng cảm giác được Tưởng Trạch Hàm nắm tay mình càng thêm Trạch Thần nghiêng đầu nhìn về phía anh hai, cũng vừa lúc đối diện với ánh mắt nhìn sang của anh, sau đó, Tưởng Trạch Hàm cúi người, tiến đến bên tai cậu nhẹ giọng nói, “Cho dù ba ba cùng… mụ mụ đã trở lại, Tiểu Thần cũng không được chạy theo bọn họ, không để ý tới anh hai nha!”“Dạ, sẽ không đâu!” Tưởng Trạch Thần gật gật đầu, ngữ khí kiên Trạch Hàm tựa hồ cuối cùng cũng yên tâm, khóe miệng vẫn mím chặt nhẹ nhàng cong cong, khiến khuôn mặt càng thêm nhu hòa.
trọng sinh chi nịch sát review